Untitled







Liệu có hay không một ngày, một ngày mà tôi được trở về những lần em lấy da mình làm chăn mềm để che chở cho tôi, ngón tay em gầy chỉnh tóc, thỏ thẻ ru tôi và ôm vùi tôi vào bầu ngực em mà ngủ như một đứa trẻ.
Một ngày mà tôi lại được khóc nấc trong vòng tay gầy của em và thiếp đi trong lúc bàn tay em mềm xoa dịu đi những mầm gai góc trên tấm lưng tôi.
Và rồi cả những ngày mà tôi đi lạc trong đôi mắt đen tuyền của em, là một cánh đồng trống rỗng.
Ngày mà tôi nghe sự bí bách trong làn hơi em thở
Trong cái đêm tuyệt mệnh mà em nói em không còn yêu tôi nữa.



Hãy đưa tôi trở về. Trở về những ngày ấy để tôi không còn phải mãi chiêm bao về chúng nữa.




Comments

Popular Posts