Đường về nhà
đường về nhà.
mãi không tìm được
như kẻ lưu đày
tôi lê bước chân
tựa ngàn cân
cát tràn đáy mắt
những tạo vật hùng vĩ
đã chết,
phủ đầy xương khô
trên cánh đồng thống khổ
nhìn nền trời đổ máu,tôi cuộn mình
sâu dưới mồ
như đã thiếp đi nghìn năm
để tỉnh cơn mộng
lim dim, mơ màng
tôi nằm dưới áng mây,
trên cánh đồng hoa cải vàng.
tôi trở về,
như con chim nhỏ
trên nền trời lộng gió
chao nghiêng
em còn đó
bên rào giậu,
em phơi cho đầy nắng
những áo trắng, áo xanh
,em gọi tên anh
về nhà
drwaste, 18.10.23
------------------------------
bài thơ này có thể đọc theo hai chiều, xuôi và ngược.
Comments
Post a Comment